“Các người cũng không hỏi nó mấy ngày nay đi đâu, có chịu cực khổ gì không, thì đã hắt nước bẩn lên người nó. Anh là ba mà cũng không biết quản. Anh có mặt mũi đối xử với vợ con mình thế này, nhưng mà người làm mẹ như tôi thì không còn mặt mũi nào hết. Tại sao tôi lại dạy dỗ ra một thằng khốn nạn như anh chứ!
Nói xong, bà cụ đi đến trước mặt Bạch Chỉ Lan, cầm lấy tay bà ấy, vành mắt đỏ ửng nói: “Con à, mấy năm nay con đã chịu khổ rồi. Mẹ đều thấy hết những tủi nhục mà con phải chịu. Nếu hôm nay thằng con bất hiếu này còn dám làm chuyện có lỗi với con và Tây Châu, mẹ sẽ... Mẹ sẽ cắt đứt quan hệ mẹ con với nó!
“Mẹ, mẹ... Mẹ đang nói hươu nói vượn gì đó? Hoắc Đình lập tức nóng nảy: “Con nói mặc kệ Tây Châu hồi nào, con đã làm chuyện có lỗi với Chỉ Lan hồi nào.
Ông ấy vội vàng đi qua, nói với Bạch Chỉ Lan: “Chỉ Lan, bà đừng rời khỏi tôi. Chúng ta là vợ chồng, Tây Châu là con của chúng ta, Cố Vãn là con dâu của chúng ta. Nếu các người đi rồi, chẳng phải tôi sẽ không vợ không con hay sao, bà đành lòng sao?
Nhị phu nhân, tam phu nhân, Hoắc Minh Khôn, Hoắc Minh Hạo nghe được câu này thì thay đổi sắc mặt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây