Nhưng sau khi Cố Vãn cười thì lại không có thêm phản ứng gì với Mạnh Thư Hành nữa, mà chỉ chú ý nói chuyện với Hoắc Tây Châu: "Tây Châu, những thứ nên lấy chúng ta đã lấy rồi, bây giờ có phải là nên rời đi rồi không? Chắc hẳn là em không thích phong thủy của nhà họ Mạnh cho lắm nên cảm thấy có chút không thoải mái. "
Nơi sinh ra tra nam tiện nữ, làm sao có thể khiến cho người ta cảm thấy thoải mái được?
“Được, chúng ta đến chỗ Mạnh lão gia lấy năm mươi cây vàng rồi về. Hoắc Tây Châu vươn tay ra, choàng tay qua eo của Cố Vãn, đồng ý với cô bằng ngữ điệu dịu dàng.
Anh không biết rõ về Đông y nhưng anh cũng biết "Thương Hàn Tạp Bệnh Luận" không phải do Đổng Trọng Thư viết, cũng có thể nhìn ra Cố Vãn rất hiểu biết về những loại vị thuốc Đông y này. Hơn nữa, phản ứng của vị Tôn lão tiên sinh đó cũng nghiệm chứng được điều này.
“Vãn Nhi, hay là chúng ta đến Đức Hương Viên ăn cơm đi? Mạnh thư Hành nhìn thấy mình bị phớt lờ, lại đuổi theo, “nhiệt tình nói: “Tôi là khách quen ở đó, hơn nữa tôi và ông chủ còn là bạn bè, có thể đặt trước một phòng riêng có vị trí tốt! Nếu không thì tôi với em... chúng ta cùng đi, mời em, à không, mời hai người ăn cơm được không? "
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây