[Dân Quốc] Phu Nhân Trốn Chạy Thời Loạn Thế

Chương 166: Đổng trọng thư viết "thương hàn tạp bệnh luận" (1)

Chương Trước Chương Tiếp

“Lão tiên sinh yêu thích vị thuốc Đông y vậy thì càng phải nên tận dụng tốt những vị thuốc Đông y này. Bảo vật của trời đất đều là do trời đất nuôi dưỡng mà thành, chúng có giá trị và ý nghĩa tồn tại riêng của mình. Vị thuốc Đông y nếu như không thể dùng để chữa bệnh cứu người, vậy thì nó khác gì những loại cỏ dại bình thường khác đâu phải không?" Cố Vãn tiếp tục nói: "Lão tiên sinh đã giúp nhà họ Mạnh phân biệt ra thứ quý hiếm trong số hàng ngàn vị thuốc Đông y được thu mua. Nếu cứ mãi cất giấu trong nhà kho không công khai thì hóa không phải là phung phí của trời sao? Hơn nữa hôm nay tôi đến đây cũng không phải là đến lấy vị thuốc Đông y của nhà họ Mạnh mà chỉ là nhà họ Mạnh nợ tôi và chồng của tôi một khoản tiền lớn, nói là có thể lấy đồ để trừ nợ, tôi không thích những thứ khác mà chỉ yêu thích vị thuốc Đông y. Lão tiên sinh không bằng cứ tạo thuận lợi, sau này nếu những vị thuốc này được sử dụng cho những người cần chúng, lão tiên sinh cũng xem như có phần công đức, không phải sao?

"Cái này ..." Lão tiên sinh do dự một chút: "Nhà họ Mạnh đã nợ hai người bao nhiêu tiền?"

"Tạm thời nợ năm mươi cây vàng, nếu như phần vị thuốc Đông y có thể bù trừ cho số tiền lần này thì còn phải trả hơn hai nghìn cây vàng nữa!" Cố Vãn nói rõ con số, trong ánh mắt kinh ngạc của lão tiên sinh, cô tiếp tục nói: "Lão tiên sinh, tôi cũng là một bác sĩ Đông y, còn có một cửa hàng thuốc Đông y."

Cô dừng lại ở đây.

Thấy lão tiên sinh này là người tốt, có khả năng phân biệt được những vị thuốc quý hiếm, nếu bị chôn vùi ở nhà họ Mạnh thì thật đáng tiếc, không bằng để ông ta hiểu rõ tình hình của nhà họ Mạnh, sớm dời đi hoặc là đến giúp đỡ cho cô thì càng tốt.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️