“Em lo lắng anh sẽ bị thương à? Hoắc Tây Châu hỏi lại, trong lòng nghĩ thầm: Nếu chuyện này là thật, thần tiên nhỏ nhà anh càng thần kỳ hơn nữa.
Mà việc được ‘thần’ tiên tri thế này, không chừng sẽ trở thành vũ khí bí mật lợi hại nhất của anh!
“Anh là chồng em, là ba của con em, đương nhiên em phải lo lắng cho anh rồi. Nếu đã nhắc đến chuyện con cái rồi thì Cố Vãn cũng nói về nó một cách thản nhiên hơn: “Em hy vọng anh sống tốt, sẽ luôn luôn tốt, em... và đứa con tương lai của chúng ta đều không thể rời xa anh được.
Nếu như kiếp trước anh không ra chiến trường, liệu có thể giữ được đứa bé không?
Cố Vãn nghĩ đến đây thì trên mặt lập tức bị che lấp bởi sự đau xót.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây