Chỉ có giải thích như vậy mới khiến anh cảm thấy thông suốt được. Nếu không, lẽ nào Cố Vãn là yêu quái, có thể tùy ý biết bí mật của người khác?
“Đầu anh có bị thương không thì anh là người rõ nhất, anh cũng không hề mất trí nhớ. Lúc ở khách sạn là lần đầu tiên anh nhìn thấy em. Đã có mở đầu nên bây giờ giọng điệu của Cố Vãn đã bình tĩnh hơn nhiều: “Trước đây anh không quen em, đương nhiên cũng không nói cho em bất cứ bí mật gì cả.
“Anh không quen em, vậy ra là em biết anh à. Không hổ là Hoắc Tây Châu, chỉ một giây đã bắt được lỗ hổng bên trong lời nói của Cố Vãn.
“Đúng vậy! Em là biết anh. Cố Vãn nắm chặt tay: “Em đã ngưỡng mộ anh từ lâu, cho nên chắc chắn sẽ đến bên cạnh anh.
“Hoắc Tây Châu, em là vì anh mà đến, không phải vì Mạnh Thư Hành hay Hoắc Minh Hạo gì đó. Em không phải là gián điệp của ai cả, cũng không phải yêu quái. Em là một người sống sờ sờ, là vợ của anh. Em sẽ ở bên cạnh anh cả đời, vĩnh viễn không phản bội, tuyệt đối không bỏ rơi anh, càng không làm tổn thương anh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây