“Hôm nay là hôn lễ của tôi và Vãn Vãn, trước khi kết hôn tôi mời các vị trưởng bối, bạn bè, khách quý làm chứng. Hoắc Tây Châu tôi đời này chỉ có duy nhất một người phụ nữ thôi, không có vợ cả vợ lẽ gì hết, càng không có tình nhân, những chuyện như ý cát tường linh tinh cũng miến hết. Nếu như làm trái sẽ không có con cháu, cô độc hết quãng đời còn lại!
“Hoắc Tây Châu, cháu nói bậy bạ gì đó, mau thu lại những lời đã nói đi. Hoắc lão phu nhân nghe được thì sắc mặt thay đổi.
“Đúng vậy Tây Châu, đang yên đang lành mà thề độc làm gì. Lời như thế… mà cũng nói ra được, không sợ bà nội và ba con tức giận sao, mau rút lại đi. Mẹ của Hoắc Tây Châu là Bạch Chỉ Lan cũng nói vào.
“Không! Bà nội, mẹ, con không rút lại đâu, đây là suy nghĩ thật sự của con. Hoắc Tây Châu kiên định: “Từ nhỏ con đã lớn lên trong hoàn cảnh này, tính tình mẹ tốt nên có thể chịu đựng những chuyện như vậy, nhưng con thì không chịu nổi. Con cũng không muốn vợ con phải dẫm lên vết xe đổ của mẹ, vào thời loạn thế thì tình cảm nam nữ vốn là chuyện xa xỉ, giả dối lừa lọc quá nhiều rồi. Con có thể may mắn nhận được tình cảm chân thành của Vãn Vãn là đủ rồi, cô ấy đã đợi con nhiều năm, con tuyệt đối không thể phụ lòng cô ấy. Con đời này tuyệt đối không bỏ rơi cô ấy, những ai có tính toán riêng thì tốt nhất nên thu lại đi.
“Con… Bạch Chỉ Lan mở to hai mắt nhìn, một hồi lâu sau mới nói: “Thằng nhóc nhà con, hôm nay là ngày vui của con, tạm thời không nhắc chuyện đó nữa. Chuyện ra nước ngoài du học lúc trước, mẹ con và bà nội, còn có cả ba con đã đồng ý với con rồi, chuyện của con sẽ do con tự làm chủ. Mẹ còn không biết tại sao con lại yêu cầu như thế, hóa ra là vì chuyện này sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây