Vì vậy, Cố Vãn lạnh giọng nói: "Phong Hoa Tuyết Nguyệt phải không? Các cô cho rằng Cố Vãn tôi là quả hồng mềm dễ nắn lắm hả? Chỉ cần các cô nói vài lời tốt đẹp thì tôi sẽ tha cho các cô tội cướp chồng sao?"
"Chuyện này... Thiếu tướng phu nhân, tôi... chúng tôi không có ý đó..."
"Không có ý đó thì còn mấy ý nữa? Hôm nay là ngày tôi thành hôn, nếu không phải các cô tự mình ấp ủ suy tính xấu xa đen tối thì liệu có mặc đồ đỏ rực đến bồi giá theo tôi không? Các cô đã đứng ở vị trí đối địch với tôi, dựa vào đâu còn muốn cầu xin tôi lương thiện khoan dung với các cô?
"Các cô nghe đây, tôi tuyệt đối không nhân nhượng với kẻ thù... bao gồm cả tình địch!"
Nói tới đây, Cố Vãn lại quay sang nói với Hoắc Tây Châu: "Tây Châu, nhìn thấy bọn họ mặc đồ màu đỏ trong lòng em không thoải mái."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây