Tô Tinh Vãn hoang mang mở mắt ra, lọt vào trong tầm mắt là rừng cây xanh ngắt, cao vút. Bản thân cô đang nằm giữa đống lá rụng nhơ bẩn. Bốn phía lặng ngắt, gió lạnh hiu hiu, chỉ có một cái bóng cao lớn đang bao phủ lấy cô, từ từ tới gần.
“Ai… ai đó? Trong giọng nói có vẻ bình tĩnh của Tô Tinh Vãn không giấu nổi sự căng thẳng, không biết vì sao, toàn thân cô không còn một chút sức lực nào, đến cả một động tác đơn giản như ngẩng cổ lên cũng không làm được.
Chẳng phải cô đang ở trong phòng tắm cho Bình An cùng với mẹ hay sao?
Mẹ đâu rồi? Bình An đâu?
Ánh mắt của Tô Tinh Vãn bỗng chốc tỉnh táo lại, cô ép bản thân phải bình tĩnh. Bất thình lình, cằm của cô bị nâng lên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây