Trương Chuẩn nói xong, thì thấy dưới mí mắt của Hoắc Tây Châu có màu hơi xanh, giữa hai hàng lông mày mang theo vẻ mệt mỏi, trong lòng xót xa nói: “Thiếu tướng, ngài mau trở về toa xe của mình ngủ một giấc đi, tôi ở đây chờ Cửu công tử. Khi nào anh ta quay lại, tôi sẽ đưa anh ta đến gặp ngài.
“Không cần. Hoắc Tây Châu nói ngắn gọn: “Tôi ở đây canh giữa, anh ta cũng không đi đâu xa. Chúng ta có nhiệm vụ trong người, anh ta sẽ không tùy ý làm bậy. Nếu cậu mệt mỏi, sau khi Lượng trở về thì bàn giao lại cho cậu ấy, cậu đi nghỉ ngơi đi, tôi đứng đây chờ là được rồi.
“Vậy tôi cũng không đi nghỉ ngơi, tôi ở đây chờ Cửu công tử và A Lượng trở về.
Nửa giờ sau, Trương Hành Lượng đẩy cửa ra, giữa lông mày hơi nhíu lại.
“Xin lỗi thiếu tướng, chúng tôi không tìm thấy Cửu công tử.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây