“Ừ, chỉ cần anh yêu cầu, nhân lực bên phía tôi cũng sẽ dốc toàn lực phối hợp với anh.” Trải qua mấy lần trò chuyện, Hoắc Tây Châu đã biết Khôi là sự tồn tại không dễ đối phó. Vong Cửu hiếm khi tỏ ra thận trọng như vậy, nếu chính mình muốn giúp đỡ, vậy thì nhất định phải phối hợp với yêu cầu của anh ta, bố trí một cách chính xác. Như vậy mới có thể tăng cường sự hợp tác, làm ít công to.
“Tôi đã hiểu, anh nói rất đúng. Thời gian không còn nhiều nữa, tôi trở về sắp xếp trước, ngày mai lại bàn tiếp. Khoảng thời gian này, nếu có chuyện gì cần anh giúp đỡ, tôi nhất định sẽ mở miệng, không hề khách sáo với anh đâu.” Vong Cửu nói thẳng ra.
Giữa đồng bọn với nhau, chú ý tới lợi ích đôi bên.
Anh ta sẽ không ngốc đến độ làm ra vẻ, không thèm nhờ vả Hoắc Tây Châu.
Nếu như có Hoắc Tây Châu giúp đỡ, thế lực người Nhật đứng sau Khôi sẽ bị kiềm chế một cách hiệu quả.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây