Tập trung nhìn xem, lựa chọn một phương án trong đó, nói: “Địa hình xung quanh mộ Tần Vương phức tạp, dễ thủ khó công, chỉnh thể là một hình móng ngựa, anh sắp xếp người bao vây mấy chỗ này, có thể ngăn cản đường sống của người Nhật, khi bọn họ tiến vào mộ Tần Vương. Phương án này có thể, nhưng phải cân nhắc đến tình huống đột ngột bùng phát.”
Nói đến đây, nụ cười của Vong Cửu không còn có vẻ trêu đùa nữa.
Ánh mắt Hoắc Tây Châu khựng lại: “Nhìn vẻ mặt khó xử của anh. Tình huống gì mới được coi là đột ngột bùng phát mà anh nói?”
Vong Cửu lạnh lùng phun ra một chữ: “Khôi.”
“Lại là thứ đó?” Hoắc Tây Châu cau mày: “Người của chúng ta cùng nhau hợp sức, còn không ngăn nổi thứ đó sao.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây