“Ai nói Vãn Nhi không có nhà mẹ đẻ nào, Ngô Hương Lan nói: “Tôi và ông nhà tôi chính là người nhà mẹ của Vãn Nhi!
“Các người? Khương Thư Mỹ vẻ mặt châm chọc: “Các người mà cũng muốn làm nhà mẹ đẻ của thiếu tướng phu nhân sao? Thật không biết xấu hổ, không tự nhìn lại xem mình là cái loại nghèo kiết xác thế nào.
“Hứ! Tôi thấy bây giờ các người chạy đến đây xun xoe trước mặt Cố Vãn cũng là muốn dựa hơi nó để được giàu sang phú quý chứ gì? Quả nhiên là đồ nhà quê đê tiện vô liêm sỉ, chắc là đã đặt cược hết lên người đứa hèn mạt như Cố Vãn rồi nhỉ!
“Chúng tôi không nghĩ phải dựa dẫm vào Vãn Nhi để được giàu sang phú quý chi cả. Chúng tôi thật lòng xem con bé như con gái của mình. Chúng tôi thậm chí có thể hi sinh tính mạng vì con bé. Đâu có giống như mấy người, chỉ muốn lấy mạng của con bé! Giang Tế Bắc giận dữ nói với Khương Thư Mỹ.
Ngô Hương Lan lập tức tiếp lời: “Mà kể cả chúng tôi đặt cược lên người Vãn Nhi, cũng còn đỡ hơn hai người đặt cược vào cái loại phóng đãng như Cố Vũ Đình. Thứ đồ hoang đàng chỉ biết đi khắp nơi quyến rũ đàn ông. Các người đừng tưởng là tôi không biết gì. Cố Vũ Đình đứa con hoang đó vốn được nhặt ra từ kỹ viện. Nó đúng là một đứa con hoang danh xứng với thực.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây