“Mẹ, mẹ đừng lo lắng quá, Tây Châu và Cửu công tử sẽ giúp chúng ta giải quyết mọi chuyện. An Ngự xảy ra chuyện này không phải là lỗi của mẹ và các giáo viên dạy học, mọi người đã vì mọi người mà làm được rất nhiều chuyện rồi.” Tô Tinh Vãn ôm lấy Tô Ngưng, đau lòng an ủi bà.
Cô sợ mẹ sẽ vì trách nhiệm mà tự trách mình.
Một loạt âm mưu này rõ ràng là do bọn người Nhật bày ra, ai mà có thể ngờ được trong nhà họ Vân lương thiện như vậy lại có một kẻ phản bội chứ.
Tô Ngưng vẫn còn run rẩy dựa vào lòng Tô Tinh Vãn. Nhưng với thiên chức làm mẹ của mình, bà ấy đã ổn định được tinh thần sau khi hít thở một hơi thật sâu.
“Vãn nhi, mẹ không sao. Chỉ là có một vài chỗ mẹ vẫn nghĩ mãi không ra, cần Tây Châu giúp mẹ gỡ rối, mẹ không tự trách nữa đâu. Con đừng lo lắng cho mẹ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây