Tiền Vũ Đình thét lên một tiếng, cô ta bịt lỗ tai rồi ngã nhào xuống dưới đất. Chỉ là lần này viên đạn ấy không bắn vào chân của cô ta mà lại rơi bên chân cô ta mà thôi.
Nhưng khi trông thấy cái lỗ trên nền đá cách chân của mình không xa cô ta hoảng sợ tột độ.
Tiền Vũ Đình gào khóc.
“Lần cuối cùng, thuốc giải.” Hoắc Tây Châu mặt lạnh như tiền, mùi máu tanh càng lúc càng nồng đậm, anh biết mình không còn gắng gượng được bao lâu nữa, nhất định phải tốc chiến tốc thắng.
Tiền Vũ Đình nuốt nước bọt, cô ta hạ quyết tâm rồi nói: “Anh cất súng đi trước đã, thuốc giải đang ở trong người tôi, để tôi lấy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây