Tô Ngưng lo lắng, chiếc kim đồng hồ mập mạp đã chỉ vào số bốn, nhưng vẫn không có ai đi vào.
Bà bình tĩnh lại, giả vờ không có việc gì, nói với Tô Tinh Vãn: “Tình hình đang hơi không ổn lắm, chúng ta đi tìm nhóm Tây Châu trước đã. Con đi theo mẹ.”
Tô Tinh Vãn thoáng nhìn thấy tơ máu màu đỏ trong mắt Tô Ngưng, cô đứng dậy an ủi mẹ: “Mẹ đừng lo, chúng ta đang ở trong trường học, các thầy cô lại có nhân viên bảo vệ ở cạnh, không có chuyện gì đâu.”
“Hy vọng là thế, chúng ta nên nhờ Tây Châu điều tra sớm, có vậy thì mẹ mới yên tâm được.” Tô Ngưng cảnh giác nhìn xung quanh, lôi kéo Tô Tinh Vãn và hai nhân viên công tác còn lại đi ra từ cửa sau sân khấu của hội trường.
Bà bước đi rất nhanh, mấy người phía sau, cả Tô Tinh Vãn phải cố lắm mới đuổi kịp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây