“Quả nhiên, con đàn bà này không an phận.” Mẹ Thẩm càng nghe càng giận, xé rách cả khăn tay. Bà ta nói thẳng: “Con trai, con đừng sợ, lúc ấy có rất nhiều người có thể làm chứng cho con, là do cô ta có vấn đề về tác phong, không biết xấu hổ. Con không đánh chết nó tại chỗ đã là tốt tính lắm rồi. Chuyện này, mẹ tuyệt đối không trách con! Nếu như nhà họ Trần tranh cãi vô lý, muốn gài tang vật lên đầu chúng ta, chúng ta có thể kiện bọn họ, nói hết chuyện xấu mà con gái nhà họ đã làm ra, để dân chúng phân xử cho nhà chúng ta.”
“Còn có thể làm như vậy sao?” Ông Thẩm cũng không ngờ tới: “Nó chủ động khiêu khích, bị thầy giáo của mày khiển trách, còn dám nổi giận với mày, bảo mày cút á?”
“Ừm, cũng gần như nhau.” Thẩm Thuận Côn mơ hồ nói: “Con vì tức giận khi bị vuốt mặt ở chỗ đông người nên không tham gia buổi tiệc tối đó, mà lập tức rời khỏi trường học luôn, sau đó đi dạo trong con hẻm đó, ồ, còn có một người chủ sạp đồ ăn vặt có thể làm chứng cho con, lúc Trần Gia Di xảy ra chuyện con vẫn luôn ở trong cửa tiệm đó ăn canh lòng dê.”
Nghe đến đây, ba Thẩm và mẹ Thẩm đánh mắt nhìn nhau, trong ánh mắt cả hai đều lộ vẻ vui mừng.
Ba Thẩm thở phào nhẹ nhõm: “Được rồi, có người làm chứng là tốt. Bất luận là ở trường hay, hay là tiệm bán đồ ăn vặt đó. Chỉ cần có người làm chứng cho con là được, chỉ cần chứng minh con đã rời khỏi đó vì vấn đề của bản thân Trần Gia Di, vậy đến khi nhà họ Thẩm xảy ra chuyện thì chúng ta có thể mời bọn họ đến nói giúp.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây