Trần Gia Di không phục nói: “Hiệu trưởng Tô muốn bao che cho Tô Vãn Vãn sao? Cũng chỉ vì cô thích Vãn Vãn thế nên cô có thể ngấm ngầm đồng ý cho bạn ấy giẫm đạp lên hình tượng của trường học sao?”
“Cô không hề, cô chỉ muốn biết lúc em rắp tâm muốn hủy hoại một cô gái em có từng nghĩ tới hậu quả hay không thôi?” Tay phải của Tô Ngưng khẽ sờ lên ngón vô danh trên tay trái, bà ấy lạnh lùng nhìn Trần Gia Di rồi sau đó mới bình tĩnh nói: “Không nói ra được phải không? Em vẫn cảm thấy bản thân mình không hề sai phải không? Là tôi đang dùng quyền lực của mình để đe dọa em sao?”
Trần Gia Di cắn chặt môi, cô ta nói: “Hiệu trưởng Tô, cô định tội cho em thế này, em không thể không nghi ngờ cô và Tô Vãn Vãn có quan hệ với nhau được?”
Tô Ngưng ồ lên một tiếng, bà ấy cũng không định phản bác lại mà hỏi vặn lại Trần Gia Di: “Em nghĩ tôi và em ấy có quan hệ như thế nào?”
Ban nãy Tô Ngưng vừa mới nô đùa với cháu ngoại Bình An ở trong phòng nghỉ, Hoắc Tây Châu bế Vãn Nhi quay về, vẻ mặt lạnh lùng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây