Lúc Trần Gia Di lộ ra bộ dạng mờ mịt ngu ngốc, Vong Cửu thấy hơi phiền: “Buông ra.”
Trần Gia Di: “Là thầy đúng không? Thầy muốn giết em, cuối cùng lại không đành lòng…” Giọng nói của cô ta rõ ràng còn mang theo ý sợ hãi, tay vẫn cố chấp nắm chặt không vung ra.
Suy nghĩ vô cùng mâu thuẫn đang đánh nhau trong đầu cô ta. Trong chốc lát, cô ta không phân biệt được muốn có muốn thầy Cửu nói phải hay là không phải.
Ánh mắt ác liệt của Vong Cửu nhìn lướt qua bàn tay của Trần Gia Di đang nắm ống quần mình, âm trầm nói từng câu từng chữ: “Hôm nay không giết cô, không phải là thấy cô đáng thương.
Là cô không xứng làm bẩn tay tôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây