[Dân Quốc] Phu Nhân Trốn Chạy Thời Loạn Thế

Chương 129: Không quan tâm thì không đau thương (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Bà còn nhớ cái đầu đẫm máu trong sảnh không? Bà thật sự nghĩ đó chỉ là cảnh cáo nhà họ Mạnh thôi sao?

Có phải Cố phu nhân đã quên, thiên hạ của mười sáu tỉnh phía Nam đều mang họ Hoắc, trời giáng sấm sét gì, Khương Thư Mỹ bà đỡ nổi sao?’

“Cố phu nhân không nhớ là tôi thành tâm dùng máu chép kinh Pháp Hoa đổi lấy tính mạng của Cố Vũ Đình cũng không sao, không nhớ vì quan hệ hôn nhân giữa tôi và Hoắc Tây Châu khiến nhà họ Cố không bị đuổi khỏi phạm vi thế lực của mười sáu tỉnh phía Nam cũng chẳng hề hấng gì, không nhớ tôi từng cắt đứt quan hệ với bà đây thì cũng không thành vấn đề, nhưng tôi cảm phiền bà, tự mình tìm cái chết đi được không?

“Có một số chuyện, tại sao cứ bắt tôi phải nói ra thế? Bà thật sự nghĩ tôi không biết chuyện đám trộm kia đều là âm mưu của bà và Cố Vũ Đình ư? Thật sự nghĩ tôi không biết chuyện Cố Hải Sơn nghe lời bà đi tìm bọn trộm đó sao? Thật sự nghĩ tôi không biết Cố Vũ Đình lén đổi bức thư ông ta viết để bọn trộm kia cướp sính lễ nhà họ Hoắc cho tôi rồi lăng nhục tôi?

‘Mấy người đều làm ra chuyện chó heo cũng không bằng như vậy, bây giờ còn mặt mũi tới trước mặt tôi nói là cái gì mà Cố Vũ Đình mới là nạn nhân? Cố phu nhân, lúc trước Cố Vãn tôi ngốc, ngốc nên mới nghĩ tình thân máu chảy ruột rà cho tới cùng cũng sẽ không hoàn toàn bị phai mờ, ngốc đến mức nghĩ cho dù ba mẹ ruột của mình đối xử tệ với mình một chút cũng không đến mức lấy mạng tôi, không triệt để phát huỷ tôi.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️