“Đừng làm quá ... thôi, cứ hỏi đi, chúng ta làm rõ gốc rễ của vấn đề, cũng sẽ không bị động nữa. Lần này An Ngự đã lấy tiền quyên góp của chúng ta, mà lại không chịu thu hồi ghi lỗi xử phạt, tôi đã nghĩ, chỉ có hai chúng ta là không biết cái gì, bị người ta dắt đi vào thế bị động này. Đến mai bà lén hỏi chân tướng mà thằng Côn biết, tôi cũng sẽ đến gặp đồng nghiệp cũ trong ở thị cục để hỏi thăm chuyện cũ, xem xem ô danh của con trai có phải thật sự khó mà rửa sạch, phải bị kết án trực tiếp. “
Mẹ Thẩm ngạc nhiên, “Rửa sạch ô danh? Ông định lật đổ tội án mà nhà trường đã kết tội con trai mình sao? Nhưng mà việc này không phải đã giải quyết đâu vào đấy, nhà trường xử phạt ghi lỗi hai đứa là xong rồi mà?
“Kiểm tra lại, liệu nó có phức tạp và ảnh hưởng đến thằng Côn hay không?” ông ta lo lắng nói.
Cha Thẩm nắm tay mẹ Thẩm, vỗ về, thái độ kiên quyết nói: “Vậy đi, trước tiên tôi sẽ nghe ngóng từ đám bạn học cũ, chúng ta làm cái gì chỉ có bản thân mình hiểu rõ, có lẽ số tiền mà nhà họ Trần và mình cùng quyên góp, ít nhiều gì cũng phải lấy lại một ít. Nếu không, đúng là lỗ to. Cả năm chúng ta mới kiếm được bằng đó tiền, trong thoáng chốc đã đưa một phần mười thu nhập hàng năm của mình, tương đương với cửa hàng mình kinh doanh cho nhà trường hơn một tháng, tim tôi xót muốn điên, bực mình.”
Mẹ Thẩm giật mí mắt, không nói thêm, nhưng trong lòng lại dâng lên một tâm trạng bất an khó tả, không khỏi nghĩ thầm: quái lạ, chuyện này đã giải quyết êm xuôi, sao trong lòng vẫn cứ không yên chứ?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây