[Dân Quốc] Phu Nhân Trốn Chạy Thời Loạn Thế

Chương 128: Tại sao cô không là nạn nhân ngoan ngoãn

Chương Trước Chương Tiếp

Cố Vãn nhớ lại lần đầu tiên gặp Hoắc Tây Châu, anh cũng trúng đạn, lúc đó không có thuốc tê, chỉ là ngâm một chút rượu khử trùng, chịu đau đớn khoét thịt lấy đạn ra, anh cắn răng chịu đựng mà không nói tiếng nào…

“Làm sao mà anh luyện được cách bắn súng thế? Lượng nói anh ta bắn súng giỏi thì chắc chắn là bắn giỏi, lính bên cạnh của Hoắc Tây Châu, khí thế ngất trời, hiếm khi nói dối. Nhưng ngày nay, bắn súng giỏi thì hoặc là có kỹ năng cơ bản hoặc là khổ luyện.

“Thế hệ nhà tôi đều là thợ săn, từ nhỏ đã theo ba tôi lên núi tập bắn súng, bay trên trời, chạy dưới đất, nhảy trên vách đá, chỉ cần lọt vào mắt tôi thì chắc chắn không chạy thoát. Lượng kiêu ngạo lên tiếng.

Cố Vãn nhân lúc xuống dao, nhanh nhẹn lấy viên đạn ra. Dù có gây tê nhưng anh ta vẫn hơi đau, vì động tác của Cố Vãn nhanh nên Lượng vừa phản ứng lại thì viên đạn đã ‘cạch’ một tiếng được ném vào cái mâm bên cạnh.

“Xong rồi. Cố Vãn nói: “Bây giờ tôi cầm máu, bôi thuốc cho anh, băng bó xong thì anh chú ý khoảng thời gian này đừng để chạm nước thì sẽ nhanh chóng khỏe lại thôi


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 32%👉

Thành viên bố cáo️🏆️