Tiền Vũ Đình liếc ông ta một cái, rồi thở dài thườn thượt: “Hiện giờ tuy đã có người khởi xướng nam nữ bình đẳng, nhưng nói đến cùng vẫn là coi trọng nam quyền, xem thường phụ nữ. Bằng không, với phẩm giá gia đình nhà bạn cùng phòng của tôi, lẽ nào lại nghĩ đến bước đường cùng là gả cho Thẩm Thuận Côn chứ. Các người tin hay không thì tùy, tôi đã nói hết lời rồi. Cứ đợi ngày mai nhà trường cho người đến đi.”
Quản gia già nhà họ Thẩm vẻ mặt hơi sượng, trái tim chùng xuống, râu tóc bạc phơ của ông ta khẽ run lên, nói: “… Cô chờ đã… Vậy cô nói xem chúng tôi phải phối hợp thế nào với cô? Tối nay tôi phải kể rõ đầu đuôi ngọn ngành cho lão gia và phu nhân nữa.”
Tiền Vũ Đình âm thầm nắm chặt hai tay, nén chặt niềm vui trong lòng, bình tĩnh nói: “Kế sách hiện giờ chỉ có một, chính là ông gửi điện báo khẩn thông báo tình hình cho các trưởng bối nhà họ Thẩm rồi đợi họ trả lời. Sau đó ngày mai lúc ông đến gặp Thẩm Thuận Côn, thì kể chuyện chúng ta đã thương lượng cho anh ta biết. Xem phản ứng thiếu gia nhà ông thế nào. Nhớ kỹ, thời gian nói chuyện của hai người rất ngắn, ông đừng lãng phí thời gian ngồi đó nghe anh ta kể lể mình oan uổng ra sao. Ở trước mặt mọi người, bạn cùng phòng của tôi thì mê man, còn Thẩm Thuận Côn rất tỉnh táo vẫn biết mình đang làm gì. Kể ra cũng không ai tin là bạn tôi gài bẫy anh ta đâu. Vì vậy nhất định phải tranh thủ thời gian, bảo anh ta đổng ý chuyện tôi vừa nói, cưới bạn tôi làm vợ cả.”
Quản gia già nhà họ Thẩm trong lòng cười thầm, xem ra chuyện này quả nhiên có chút kỳ quặc. Không phải chỉ mỗi thiếu gia không thể kiềm chế.
Ông ta nhạt giọng: “Vậy hãy đợi tôi gặp cậu ấy nói chuyện rồi tính sau. Nếu trường học đã sắp xếp cho tôi được gặp thiếu gia, nhất định là hi vọng tôi có thể khiến thiếu gia nói ra hết sự thật của chuyện này. Tôi sẽ hợp tác hết sức có thể để giữ thể diện cho thiếu gia cũng như không làm tổn hại đến thể diện bạn cùng phòng của cô.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây