Lúc này Tô Tinh Vãn cơ bản không ngờ, có một số người vì để đạt được mục đích, ngay cả tôn nghiêm và giới hạn cũng không có.
Thẩm Thuận Côn cầm cái gương nhỏ sửa soạn mái tóc giả của mình. Bộ tóc giả suôn dài xoã ngang vai là anh ta lén kêu lão Hồ tới cửa hàng bách hoá để mua.
Trừ cái này, lão Hồ còn dùng một số thủ đoạn, lấy cho anh ta một bộ đồng phục nữ sinh của An Ngự, cỡ lớn nhất, mặc rất vừa vặn. Thẩm Thuận Côn giấu đám đông thực hiện cái gọi là thuật hoá trang, một mình đi tới đi lui dưới toà nhà của Tô Tinh Vãn được một lúc.
Anh ta thấy bốn giờ sắp tới, lấy hết dũng khí đi vào toà nhà ký túc. Giáo viên quản lý ký túc ngồi cạnh nhau, khẽ híp mắt tựa lưng vào bên tường của cổng ký túc, theo thường lệ nhìn gương mặt ngoài cửa.
Thẩm Thuận Côn vén tóc, giả bộ mình chính là người trong ký túc, thu cằm lại, ưỡn ngực lên, tự nhiên vô cùng đi vào trong ký túc. Anh ta vượt qua tầm mắt quan sát của giáo viên ký túc, chưa kịp mừng thầm thì đã bị một người phụ nữ ở một góc rẽ ngăn lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây