Trần Gia Di ho khan vài tiếng, chuẩn bị tìm lý do để nhắc đến chuyện thuốc nước.
Cô ta cảm thấy Vân Kỳ lo lắng rất đúng, không thể để Thẩm Thuận Côn giữ mãi một thứ xấu xa như vậy được.
“Thẩm…”
“Trần Gia Di, cô thích tôi sao? Vì muốn gây sự chú ý của tôi nên mới hết lần này đến lần khác mượn danh của bạn học Vân Kỳ đến nói chuyện với tôi à?” Thẩm Thuận Côn nhấc mí mắt, trực tiếp cắt ngang lời của Thẩm Gia Di.
Trần Gia Di chợt ngẩn ra, lúc phản ứng lại thì mặt lập tức đỏ bừng, cô ta vừa xấu hổ vừa tức giận, giơ tay lên cao, muốn tát vào cái đầu ngu ngốc của Thẩm Thuận Côn một cái.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây