Thẩm Thuận Côn coi thường cái vẻ ta đây của Phương Minh Khải. Tên khốn Phương Minh Khải này chính là đang làm việc này mà ngó sang việc khác, cơ bản không để tâm lời cảnh cáo hôm qua của anh ta. Xem ra anh ta không thể giữ thể diện cho tên này được nữa. Thẩm Thuận Côn cần nói rõ lời răn đe mới được.
Tay đang thắt cà vạt của Phương Minh Khải bỗng dưng khựng lại, mượn cái gương nhìn thấy nét mặt coi thường của Thẩm Thuận Côn. Anh ta cười toe toét và phản bác: “Một nhà thơ nổi tiếng người nước ngoài từng nói, ‘Mùa đông tới rồi, mùa xuân vẫn còn xa thế ư?’ Tôi cảm thấy câu nói này vô cùng ý nghĩa, cũng rất được ưa chuộng. Hy vọng bạn học Thẩm cũng có thể lĩnh hội được triết lý trong câu thơ.”
Khoé miệng của Thẩm Thuận Côn khẽ giật, quơ lấy gối đầu đập qua: “Đừng xuyên tạc tác phẩm kinh điển.”
Cái miệng hôi hám của Phương Minh Khải thật sự khiến người ta thấy kinh tởm. Thẩm Thuận Côn thuộc làu tập thơ của Shelley, ý xuân trong câu thơ mà cái tên xấu xa Phương Minh Khải này lại lý giải xằng bậy.
Phương Minh Khải vì đắc chí mà bị đập trúng, cũng may cái gối đập lên người anh ta là gối lông ngỗng cao cấp, nhìn kích thước thì to nhưng thực chất lại rất nhẹ. Khi bị đánh trúng thì đối với anh ta mà nói không hề đau nhức hay ngứa ngáy gì cả. Nhưng tiếng động bên họ thu hút sự chú ý của hai người bạn cùng phòng khác.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây