Tiền Vũ Đình nói như vậy khiến Trần Gia Di hơi do dự: “Nếu như lời cô nói thì chẳng khác nào tự dựng lên một kẻ địch mạnh cho mình. Gia cảnh của Thẩm Thuận Côn không tệ, hơn nữa còn bám riết lấy Tô Vãn Vãn. Tới lúc đó, anh ta bị cô ta thuyết phục quay lại đối phó chúng ta thì phải làm sao?”
Nhà họ Thẩm và nhà họ Trần có làm ăn với nhau. Trần Gia Di không dám làm bừa nên nói thẳng: “Gia thế của nhà tôi và nhà họ Thẩm ngang nhau. Tôi không muốn khiến tương lai Tô Vãn Vãn có thể trở mình báo thù tôi. Hoặc chúng ta bỏ tiền thuê một vài tên du côn xử cô ta, phá hủy kẻ ti tiện như Tô Vãn Vãn khiến cô ta trở nên dơ bẩn. Như vậy sau này, Tô Vãn Vãn muốn thoát ra khỏi cơn ác mộng này cũng khó.”
Tiền Vũ Đình lắc đầu: “Chuyện này, cô cứ nghe tôi đi, không sai đâu.”
“... Nhưng mà...” Trần Gia Di vẫn không thể thuyết phục bản thân.
Cô ta cảm thấy hiếm lắm mới có lúc đầu óc mình tỉnh táo, cân nhắc tình huống thì tìm du côn vẫn an toàn hơn là tìm Thẩm Thuận Côn. Dù Tô Vãn Vãn có phản kích thì người trước vẫn mạnh hơn người sau nhiều.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây