Tiền Vũ Đình nhỏ giọng nói: “Chúng ta không cần mời du côn gì cả. Trong lớp có một người đàn ông nhớ mãi không quên cô ta, hơn nữa gia cảnh cũng không tệ, có thể đè ép sự chất vấn của Tô Vãn Vãn nếu cô ta phát hiện.”
Nghe Vân Kỳ nói như vậy, trong đầu Trần Gia Di đột nhiên xuất hiện khuôn mặt của một người. Cô ta sửng sốt nói: “Cô muốn nói tới Thẩm Thuận Côn?”
Tiền Vũ Đình mỉm cười đáp: “Đúng là anh ta. Chúng ta giúp Thẩm Thuận Côn một chút chuyện. Sau khi làm xong, anh ta nhất định sẽ cảm ơn chúng ta. Chưa nói tới Thẩm Thuận Côn báo đáp chúng ta như thế nào. Nhưng dù sao tình địch của cô cũng bị loại trừ rồi.”
Trần Gia Di gật đầu, nhíu mày thật chặt rồi nói với giọng chán ghét: “Đúng vậy. Tôi biết tên Thẩm Thuận Côn kia chưa từ bỏ ý định đâu, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga. Hừ! Hai bọn họ đúng là trời sinh một đôi. Sau khi chúng ta thúc đẩy chuyện tốt của bọn họ, làm thế nào để người khác không phát hiện ra? Tôi vẫn hơi sợ có biến cố phiền phức xuất hiện. Tô Vãn Vãn không dễ đi vào khuôn khổ thế đâu. Làm thế nào lừa cô ta ra ngoài ở cùng Thẩm Thuận Côn cũng là một vấn đề khó.”
Ánh mắt của Tiền Vũ Đình trở nên hung ác, nham hiểm: “Ai nói chúng ta phải ra mặt lừa Tô Vãn Vãn ra ngoài. Cô ta rất đề phòng chúng ta, hai ta càng nói càng sai, nhất định cô ta sẽ sinh nghi trong lòng. Chúng ta cứ tạo cơ hội để Tô Vãn Vãn và Thẩm Thuận Côn ở trong phòng ngủ hoặc trước mặt mọi người lộ ra vẻ kìm lòng không được. Khi đó, tôi muốn xem cô ta giải thích như thế nào!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây