Giọng Tô Tinh Vãn lạnh như băng, cô lạnh lùng nói: “Nếu thật sự muốn nhằm vào chúng ta, bất kể chúng ta đổi phòng hay bọn họ dọn ra ngoài, thậm chí bọn họ nghỉ học thì mâu thuẫn vẫn không thể giải quyết, chúng ta chỉ có thể đến chết mới thôi. Thế nên, còn không bằng đặt nguy hiểm ở trước mặt, tôi muốn xem xem rốt cuộc bọn họ có thể gây ra bao nhiêu sóng gió. Nhưng nếu thật sự chạm đến ranh giới cuối cùng của tôi, cả Vân Kỳ và Trần Gia Di đều đừng nghĩ còn sống rời khỏi An Ngự.”
Đây là tiếng lòng của cô, cũng là nguyên tắc xử sự của cô.
Cô không thể nào nhượng bộ hết lần này đến lần khác được, trước mắt vẫn nhẫn nhịn chỉ vì không muốn đi đến bước đường cùng, muốn cho bọn họ một cơi hội mà thôi. Nếu sau này bọn họ còn trêu chọc cô nữa, vậy chỉ có thể để bọn họ đầu thai lần nữa, học cách làm người.
Tô Điệp sùng bái: “Vãn Vãn, cô thật là khí phách.”
So với cô ta chỉ biết phô trương thanh thế và gào thét, Vãn Vãn rõ ràng cao minh hơn nhiều. Kẻ ác không nói nhiều, nói đại khái chính là Vãn Vãn là một người phụ nữ ngang ngược.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây