Tô Điệp bị nụ cười chói mắt của Cửu công tử làm cho hoảng loạn, theo bản năng muốn đồng ý, nhưng tay lại bọ bóp một cái không nhẹ không nặng.
“Vãn Vãn.” Tô Điệp không hiểu. Chỉ là tới một nơi yên tĩnh ôn thi thôi, sao Vãn Vãn lại phải bóp cô ta chứ?
Tô Tinh Vãn lễ phép gật đầu với Cửu công tử, giọng nói lộ ra chút rời hợt: “Chúng tôi xin nhận ý tốt của thầy Cửu, chúng tôi đã quen ôn thi ở thư viện rồi, bên kia còn có không khí.”
Cửu công tử không tắt nụ cười, rất bình tĩnh ngồi xuống, rót cho Tô Tinh Vãn và Tô Điệp mỗi người một ly trà, tỏ ý nói: “Uống trà đi, ngồi xuống nói chuyện với tôi, có phải các em ở kí túc xá bị đối xử bất công không?”
Chờ đợi nhiều năm như vậy, anh ta cũng đã chờ được. Bây giờ Vãn Vãn càng lạnh lùng, kháng cự anh ta thì càng chứng minh trong lòng cô có nhiều tâm tư phức tạp, khó bỏ. Anh ta lại cho cô thêm chút thời gian, để cô suy nghĩ kĩ càng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây