Tô Điệp quan tâm đến cảm xúc của Tô Tinh Vãn, thấy Tô Tinh Vãn kiên trì thì cô ta thở dài trong bụng, lạnh lùng buông lời với Trần Gia Di: “... Trần Gia Di, tính tình của Vãn Vãn chúng tôi rất tốt, khoan dung tha thứ cho người ta. Nhưng tôi không có, cô nhớ kỹ quá tam ba bận, cộng thêm lần trước trong phòng ngủ cô và Vân Kỳ dùng rắn độc cắn chúng tôi, cô đã chọc chúng tôi hai lần. Còn có lần thứ ba thì chúng tôi mặc kệ ba cô là ai, thế nào cũng có thể trừng trị cô.”
Trong lớp có người nghe vậy bật cười, không nhịn được ồn ào: “Tô Điệp cậu giỏi thật đấy, tôi nghe mà sợ thật. Trần Gia Di cô vẫn không nên trêu chọc cô gái lợi hại như vậy, cẩn thận ba cô ngươi cũng không gánh cô nổi.”
Người này nói một cách nhạo báng, lại là thành phần bùn loãng ba phải bình thường cũng khá sinh động trong lớp, Tô Tinh Vãn cho người đó một ánh mắt lạnh nhạt cảnh cáo.
Người đàn ông nhếch miệng cười với Tô Tinh Vãn, giả vờ như không hiểu Tô Tinh Vãn ra hiệu.
Tô Tinh Vãn hơi nhíu đôi mi thanh tú, trong lòng có cảm giác không thoải mái lắm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây