Nếu như em không đổi được bản tính, còn muốn tính kế em ấy thì tôi sẽ ra mặt cho em ấy, để em đến từ đâu thì về chỗ ấy. Đại học An Ngự chúng ta là nơi nghiên cứu tri thức, không thích hợp lục đục với nhau và tính kế.”
Trần Gia Di uất ức vô cùng, cắn chặt môi dưới, thậm chí trong miệng cô ta đã nếm được mùi tanh rỉ sắt, khi thầy Cửu dứt lời, cô ta đột nhiên cảm nhận lồng ngực có không khí ùa vào, tầng trói buộc kiềm chế cô ta không nói được đã biến mất.
Cô ta có thể nói chuyện!
Trần Gia Di phẫn nộ hô: “Thầy bất công quá, hoàn toàn không công bằng. Có phải thầy chỉ thích Tô Vãn Vãn và không suy nghĩ cho sinh viên chúng em không?”, Lời nói kinh động lòng người vừa dứt, toàn bộ phòng học đều yên lặng.
Vành tai Tô Tinh Vãn đỏ như muốn nhỏ máu, cổ tinh tế trắng muốt cũng nhiễm màu ửng đỏ, vô cùng phẫn nộ. Nếu không phải Tô Điệp nhanh chóng kéo cô trước, cô đã muốn đứng dậy đi đến trước mặt Trần Gia Di, cho Trần Gia Di mấy cái tát thật mạnh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây