Nhưng Tô Tinh Vãn đã ngăn miệng cô ta lại trước khi cô ta kịp nói, cô nói như thể đó là chuyện đương nhiên: “Bây giờ cậu họ Tô, tôi cũng họ Tô, chúng ta là chị em vốn là ý trời.”
Thiện tự hữu nhân, ý tự hữu tâm. Duyên phận của cô và Tô Điệp vốn dựa vào lòng người.
Mặc dù Tô Điệp là một cô gái, nhưng lại là một người nhân nghĩa. Lúc trước cô ta chịu nhục ở Cố gia nhiều năm như thế để báo thù cho chị ruột của mình, thế nhưng lại không hề bị cừu hận che mờ hai mắt mà giận chó đánh mèo tất cả người nhà họ Cố, là trong lòng cô ta vẫn còn nhân từ.
Sau đó Tô Điệp đẩy ngã Cố Hải Sơn, cũng không hề tham tài sản của nhà họ Cố, quyên góp hết tài sản mà đám người nhà họ Cố có tiêu mấy đời cũng không cạn ra ngoài, lấy đó an sinh cuộc sống của mọi người, đây là có nghĩa.
Một cô gái vừa nhân từ lại có nghĩa như thế, cô có thể làm chị em với cô ta, đấy là một loại vinh hạnh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây