“Ừ, em đang ghen đấy!” Cố Vãn sảng khoái thừa nhận: “Anh còn chưa biết ư? Em là một bình dấm chua, người đàn ông của em chỉ được phép có một người phụ nữ. Những cô gái khác đến gần, ánh mắt tôi, trái tim em sẽ khó chịu. Em cũng không phải là người tốt, em có thể lấy ra bột Đông y, chưa biết chừng bên trong lại có độc. Nếu ở bên cạnh dám có Như Ý hay Cát Tường gì, em sẽ dùng một gói độc tiễn cô ta về trời!”
“Như Ý hay Cát Tường?” Hoắc Tây Châu cười hỏi: “Đây là cách nói gì vậy?”
“Chính là Như Ý Cát Tường đó!” Cố Vãn đáp: “Bình thường chẳng phải đàn ông đều thích ba vợ bốn nàng hầu sao? Càng nhiều phụ nữ sẽ cảm thấy càng vui vẻ, còn có một số ông chồng đi chọn vợ có mệnh vượng chồng, vượng con, vượng tiền, những cái gọi mà may mắn đấy, không phải sao?”
Hoắc Tây Châu suy nghĩ rồi nói: “Người em nói là những người đàn ông tầm thường khác, em nghĩ anh cũng giống như vậy à?”
“Em thấy không giống, nhưng lâu ngày mới biết rõ lòng người.” Cố Vãn đáp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây