Nhưng sau khi ngồi xuống, cô nhanh chóng quên đi chuyện đó. Cô cảm thấy không đáng giận một người ngu ngốc như vậy, chi bằng đọc thêm vài trang sách. Sắp đến cuối tuần rồi, cô phải về nhà với Bình An.
Thế nhưng Tô Tinh Vãn không ngờ Thẩm Thuận Côn bị cô lạnh lùng từ chối cũng không chịu rời đi, tiếp tục đợi ở ngoài thư viện, vừa nhìn thấy cô đã trực tiếp xông tới trước mặt: “Tô Vãn Vãn, tôi đã nghĩ xong rồi, tôi thích cậu, thực sự thích, vì vậy, tôi có thể giả vờ như không nghe thấy những gì cậu nói vừa rồi.”
“Nếu cậu không biết tên của tôi, tôi có thể nói cho cậu biết ngay bây giờ, tôi tên là Thẩm Thuận Côn.”
“Tô Vãn Vãn, chỉ cần cậu hứa cho tôi một cơ hội, tôi cũng có thể giúp cậu dạy dỗ những kẻ nói xấu cậu, đặc biệt là Trần Gia Di, tôi có thể...”
“Không, tôi không cần!” Tô Tinh Vãn cũng rất thẳng thắn, không cho Thẩm Thuận Côn có chút thời gian để thở, cô nói thẳng: “Nói thật với cậu, tôi đã kết hôn rồi, chồng tôi cũng đối xử với tôi rất tốt. Khi chúng tôi kết hôn, anh ấy đồng ý sẽ chỉ ở với tôi đến hết đời, mà anh ấy đã luôn làm như vậy. Gia đình chồng tôi rất tốt với tôi, tôi cũng có những đứa con của riêng mình rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây