Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

Chương 712: Thời vậy, mệnh vậy

Chương Trước Chương Tiếp

“Cô là...” Tôi nhất thời chả rõ được đầu bên kia là ai.

Đối phương rõ ràng ngẩn ra một chút, tiếp đó hơi có chút ngại ngùng trả lời: “La tiên sinh cậu quên rồi à, tôi là Thích Lan Tâm.”

Tôi lúc này mới phản ứng lại, giọng của Thích Lan Tâm tôi vốn đã quen rồi, chỉ có điều vừa nãy tư duy bay quá xa, tôi nhất thời chưa định thần lại.

“Vừa nãy đang nghĩ công chuyện, chưa phản ứng lại, xin lỗi Thích tiểu thư.” Tôi thở hắt ra một hơi, nói câu xin lỗi với Thích Lan Tâm.

“La tiên sinh cậu công việc bận rộn, Lan Tâm lỗ mãng vượt qua nhà họ Phùng liên lạc với cậu đã có chút không hay rồi. Chỉ là tôi đích thực muốn tìm cậu giúp đỡ.” Giọng của Thích Lan Tâm cũng mang vẻ xin lỗi.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)