“Thập Lục, tuy phía dưới có xác chết sư tổ mẫu của mày, nhưng Liễu đạo trưởng nói không sai, cân bằng lợi hại, chú Văn Tam cũng thấy là nên đốt đi.”
Lưu Văn Tam nhíu mày nói: “Đám rắn phía dưới đó không dễ đối phó, chúng nó không có đầu lĩnh mà đã lợi hại quái dị thế này rồi, nếu như Viên Hóa Thiệu tới, thì phải thành vũ khí sắc nhọn trong tay y rồi, chúng ta không phải đã đưa Lý Độn Không ra ngoài rồi sao? Viên Hóa Thiệu chắc là có thể tùy ý ra vào chỗ này rồi mới đúng.”
Trần mù vẫn giữ im lặng, lão có vẻ nghĩ ngợi nhìn tôi.
Tôi trước tiên chằm chằm nhìn Lý Độn Không mấy giây, tiếp đấy mới bảo với Lưu Văn Tam là không phải vậy.
Cuối cùng tôi nhìn sang Liễu Dục Chú nói: “Viên Hóa Thiệu, vẫn không dám vào trong căn Âm trạch này.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây