Tác giả: La Kiều Sâm ----- Dịch: Phong Lăng
Giờ này cũng vừa hay là giờ mặt trời xuống núi, tàn dương như máu.
Trời dần dần tối, ánh tàn dương nơi chân trời kèm theo một màu đỏ thẫm, ánh sáng chiếu vào trong khu nhà, trông càng trở nên ma quái kỳ dị.
Tôi đột nhiên liền phản ứng lại, lúc Trương Nhĩ thu chiếc áo liệm này cũng từng nói, mười hai dân thôn cuối cùng đó đã biết bản thân tại sao lại chết, vốn dĩ chiếc áo liệm này được dùng để đối phó với tôi, nhưng bây giờ thì chẳng có tác dụng đối với tôi nữa!
Lòng tôi chấn động một phát!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây