Tác giả: La Kiều Sâm ——- Dịch: Phong Lăng
Tim tôi đập đánh thịch một phát, nhỏ giọng giải thích mấy câu, đại thể cũng là suy đoán và xác nhận suy nghĩ của tôi, Âm tiên sinh chắc không có vấn đề gì lớn.
Bà cụ Hà đột nhiên nói một câu: “Thập Lục, nếu như tao chửi rủa Âm thuật tiên sinh, hoặc là chửi mẹ mày, mày sẽ thế nào?”
Câu nói đột ngột này của bà cụ, khiến đầu mày tôi nhíu lại, mất tự nhiên trả lời: “Nói lý đến cùng, bất luận là quan hệ gì, giới hạn cuối cùng chắc chắn là không được động chạm đến người nhà, huống hồ phải tôn trọng người chết.”
Bà cụ Hà cười cười, nếp nhăn trên mặt ép lại với nhau, nói: “Tôn trọng người chết, Kế Nương đã khiến chúng nó mê muội hết rồi, tao chửi Kế Nương mặt như miếng xỏ giày, mà chúng nó còn giữ được lý trí, như thế có bình thường không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây