Tác giả: La Kiều Sâm ——- Dịch: Phong Lăng
Mặt Lâm Hữu Thanh đầy vẻ ngơ ngác và bất an, trên trán gã cũng không ngừng có mồ hôi rỉ ra.
Tôi lại khẽ thở dài một tiếng, nói: “Cô ta đúng là dữ thật, dữ một cách quá đáng, chỉ có điều sự hung dữ của cô ta cũng chỉ do sau khi tôi đỡ âm linh xong cô ta muốn giành lại đứa bé mà thôi.”
“Con không rời được mẹ, âm sanh tử cũng không rời được mẫu sát.”
“Còn về việc nhận đồ đệ, đợi thêm một thời gian nữa đi, tôi giải quyết dứt điểm xong chuyện bây giờ thì chẳng còn vấn đề gì nữa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây