Tác giả: La Kiều Sâm ——- Dịch: Phong Lăng
Cũng vào lúc này, Trần mù mở miệng nói: “Thập Lục, mở quan đi, xem xem xác chết.”
Sài Dục cũng đi đến phía trước quan tài, ông ta khẽ thở dài một tiếng, vẫn là vẻ mặt cung kính thành khẩn, nói: “La tiên sinh, chuyện này tôi sẽ dốc sức phối hợp, mong cậu xong việc, thì giúp con trai tôi hạ táng tử tế, để nó có thể phù hộ cho nhà họ Sài.”
Tôi cũng phát hiện ra một chút chi tiết nhỏ, tính cách của Sài Dục, đúng thật cũng là chỉ cần có lợi.
Ông ta ngậm mồm không nhắc đến chuyện sẽ trả thù lao lễ tạ, là coi Lý Đức Hiền thành thù lao sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây