Tác giả: La Kiều Sâm ----- Dịch: Phong Lăng
“Đừng có nói linh tinh, Vương Doãn lôi mày xuống nước, chắc chắn là cũng có chút vấn đề. Không chừng là nó có âm mưu gì đấy, mày từng đắc tội nó ở đâu?”
Tạ Minh trừng mắt nhìn gã người vớt xác còn trẻ kia một cái, tiếp tục nói: “Cái gì mà áo cưới đỏ với áo cưới hồng, bị điên rồi à! Về thuyền mình ngồi yên đi, cẩn thận chút nữa đừng có rơi xuống nước tiếp nữa!” Mấy người vớt xác còn lại dìu gã ta đi về.
Tạ Minh lại tiếp tục ra lệnh sắp đặt, thuyền vớt xác dàn hàng mà tiến, đi quay về hướng ngược lại.
Vốn dĩ chúng tôi ở phía đuôi, bây giờ liền thành trên đầu, hắn thì dựa vào kinh nghiệm để điều chỉnh phương hướng, cũng coi như đâu vào với đấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây