Nhưng càng khiến lòng tôi đắng chát hơn là, mẹ tôi không hề ngừng nghỉ, mà lại lần nữa chìm xuống dưới nước.
Ánh trăng lạnh lẽo chiếu xuống mặt sông, cái hố khổng lồ ở bên cạnh, chỉ để lại cho tôi một cảnh tượng hoang tàn đến ghê người.
“Mẹ...”
Tôi run rẩy gọi một tiếng, khó khăn đứng dậy.
Trong lòng tôi rất khổ, cũng rất buồn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây