Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

Chương 167: Nham hiểm tột độ

Chương Trước Chương Tiếp

Tốc độ của Phùng Bảo còn nhanh hơn tôi.

Trong chớp mắt hắn đã chạy đến phía trước xác chết của con ly miêu già, giơ chân đạp một phát về phía con ly miêu nhỏ!

Bịch một tiếng, con ly miêu nhỏ bay đập lên trên bia mộ, lập tức rú lên một tiếng thảm thiết, chỉ còn nằm trên đất co giật.

Con ly miêu già vẫn chưa tắt thở, đang run rẩy trên nền đất.

Phùng Bảo mò ra một con dao, cạch một cái đâm vào vết thương trên đầu nó, xuyên ngập vào trong.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)