“Đi thôi, cháu rể, tới giờ, chúng nó sẽ đưa lễ vào trong thôi.” Từ Bạch Bì vẫy vẫy tay với tôi.
Bên tay lão ta giơ lên là cái cánh tay vô cùng đen xì đó, tuy cơ thể lão ta được bao trùm bên dưới áo khoác, nhưng vẫn có thể nhìn thấy được, lão ta khô đét như xác khô vậy, đúng là vô cùng rợn người.
Đặc biệt là lão ta gọi tôi là cháu rể, việc này càng khiến trong lòng tôi khó chịu.
Nhưng tôi lại không dám ngừng nghỉ, lúc này bất cứ một chi tiết nhỏ nào, đều cũng sẽ khiến Từ Bạch Bì lập tức trở mặt.
Hơn nữa mấy câu nói này của lão ta, đã khiến phân nửa kế hoạch của tôi bị rối loạn rồi...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây