Dân Gian Ngụy Văn Thực Lục

Chương 105: Ba nhọn sáu mòn, tất sẽ bần hàn. ánh mắt trống rỗng, ắt là sắp chết

Chương Trước Chương Tiếp

Vốn dĩ chẳng mất bao công sức đã tìm thấy con trai lão Liễu, tôi phải vui mừng mới đúng.

Nhưng những gì gã vừa làm ban nãy, khiến tôi đúng là không vui mừng được, cũng chẳng cười nổi.

Chẳng đợi tôi đứng dậy, gã đã lập tức lên trước đỡ lấy tôi. Tốc độ lật mặt nhanh đến ly kì, thay vào đó là một bộ dạng xum xoe nịnh bợ.

“Xin lỗi vị tiên sinh này, ban nãy tôi không có cố ý, chỉ là không phản ứng kịp, theo bản năng đẩy anh một cái, anh không sao chứ?” Đến cả cách nói năng của gã, cũng vô cùng nịnh bợ.

Tôi không nói câu nào.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)