----
Lâm Trà thấy Liễu Minh Khiêm và Trần Tiện Tri đều vây quanh Giang Minh Khải, mình cũng không chen vào được, vì thế đi đến nhà bếp chuẩn bị bữa tối.
Lúc đầu Liễu Minh Khiêm và Trần Tiện Tri còn tưởng rằng mình nghe lầm, nhưng lúc băng bó cho Giang Minh Khải bọn họ cũng nghe được tiếng lòng của Lâm Trà.
[Đứng ở chỗ cao nhìn mái tóc của Trần lão sư, Trần lão sư lại hói rồi! Hói đầu tuyệt đối là đệ nhất sát thủ hủy diệt nhan sắc của đàn ông trung niên nha!”
Trần Tiện Tri:???
Ông đây không hói! Ông không có hói! Chỉ là rãnh tóc tương đối rõ mà thôi!
[Bụng của Liễu lão sư cũng không nhỏ nha, quả nhiên nam nhân qua bốn mươi tuổi đều hói và mập mạp hơn]
Liễu Minh Khiêm:!!!
Tôi không có bụng! Đó chỉ là nếp gấp thôi! Ông chú trung niên phong lưu phóng khoáng làm sao có thể có bụng!
Giang Minh Khải cũng nghe được tiếng lòng của Lâm Trà, lại nhìn khuôn mặt lúc xanh lúc trắng của Trần Tiện Tri và Liễu Minh Khiêm, tâm tình đột nhiên tốt hơn không ít.
Thấy Lâm Trà đi nấu cơm, ba người trao đổi ánh mắt rồi kéo nhau vào nhóm chat.
Trần Tiện Tri: [Tình huống gì? Hai người...... đều nghe được?]
Giang Minh Khải: [Ừ......]
Liễu Minh Khiêm: [Ừ......]
Hai chữ”Ừ...” phi thường vi diệu, trong đó còn mang theo sự không tình nguyện.
Trần Tiện Tri: [Trước khi nghe được thanh âm kia hai người có phát hiện Lâm Trà có điểm gì dị thường không?]
Giang Minh Khải: [Tôi thấy trên đỉnh đầu cô ấy toát ra một hàng chữ, độ hảo cảm đối với tôi gì đó, sau đó mới nghe được âm thanh kia.]
Liễu Minh Khiêm: [Tôi cũng vậy]
Trần Tiện Tri: [Tương tự luôn]
Giang Minh Khải suy tư một lát.
Như vậy xem ra tất cả mọi người đều giống nhau, trước tiên nhìn thấy “độ hảo cảm”, sau đó mới nghe được tiếng lòng, độ hảo cảm này giống như là vé vào cửa nghe được tiếng lòng vậy.
Độ hảo cảm 8, đó hẳn là tính theo thang 10 đi?
Trong lòng Giang Minh Khải đột nhiên nảy sinh một cỗ tình cảm nói không nên lời, anh ta vốn tưởng rằng Lâm Trà chỉ lợi dụng mình cọ nhiệt, nhưng không nghĩ tới độ hảo cảm của cô đối với mình lại cao như vậy.
Có lẽ cũng không phải chỉ là cọ nhiệt... Mà là thích mình nên mới đi nhầm phòng?
Nhớ tới hôm nay thái độ của mình có chút thô lỗ với Lâm Trà, Giang Minh Khải bỗng nhiên có chút tự trách.
Một giây sau, Trần Tiện Tri lại gửi một tin nhắn.
Trần Tiện Tri: [Vậy độ hảo cảm của hai người là bao nhiêu? Tôi mới 21, cũng chưa đạt tiêu chuẩn]
Liễu Minh Khiêm: [23, qua loa cao hơn cậu. Đúng rồi, Minh Khải cậu thì sao?]
Giang Minh Khải yên lặng.
Vốn trong lòng còn có chút áy náy cùng tự trách, nháy mắt tất cả biến mất không còn sót lại gì.