----
Lâm Trà đỡ bả vai Thầm Túy, hai gò má cô đỏ bừng, đột nhiên không dám nhìn vào mắt anh.
“Anh nói trước một tiếng là được rồi…không nhất thiết ôm em lên đâu, em không phải con nít ba tuổi, còn cần anh phải nhắc em là mang dép vào.’’
Thẩm Túy cười, hai tay ôm lấy cô, ngón tay vuốt ve dưới sống lưng mềm mại.
“Em và con nít ba tuổi thì có gì khác nhau ?’’ Tầm mắt anh nhìn thoáng qua căn phòng lộn xộn: “Anh không đến mấy hôm mà phòng em đã lộn xộn như thế này rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây