----
“Lão Chu, nói cái gì vậy!”
Sắc mặt Cao Tuấn Dật khẽ biến, quở trách tài xế.
Anh ta đè thấp thanh âm, thanh quản rung động, có chút ủy khuất: “Chị Trà...... Chị ấy là tiền bối, chỗ đậu xe kia đương nhiên phải nhường cho chị ấy. Chúng ta đỗ xe ở bên ngoài cũng được.”
Từ Phi thở dài: “Đúng vậy, lão Chu, Dật Dật là người mới, chịu thiệt một chút cũng là bình thường. Lời này về sau đừng nói lung tung.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây