----
Trong lòng Vu Kiêu cảm thấy có chút bất an, bất chấp ánh mắt tò mò và dò xét của mọi người anh ta vẫn cho nhẫn vào túi.
Anh ta cố gắng đứng thẳng lưng nhưng mồ hôi lạnh vẫn chảy đầy trán và sống lưng lạnh toát. Anh ta liếm đôi môi khô khốc của mình rồi nói:
“Cái này, chiếc nhẫn này là của anh em tôi, không phải là của tôi, cũng không phải của Lam Huyết đâu! Còn nữa chuyện Lam Huyết có mất nhẫn hay không không phải đi kiểm tra một chút thì sẽ biết thôi sao?”
Lâm Trà cũng không nói gì, chỉ là khóe miệng của cô nhẹ nhàng nhếch lên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây