Hạ Nhĩ nhìn chằm chằm vào rương gỗ Tử Lê Anh trong tay đại sư tỷ mình, lầm lầm nói: “Ta cũng có một phần.”
Y vừa nói xong thì cứ như vậy lăn đùng ra bất tỉnh nhân sự.
Diệp Tố: “...”
Ngày hôm nay, Cửu Huyền Phong đã được định trước không thể bình tĩnh nổi.
Khi Hạ Nhĩ tỉnh lại, bên ngoài cũng đã tối đen, y mở mắt ra, hồi lâu sau mới sâu kín thốt lên một câu: “Thì ra là mơ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây